Share

Copy link

Ý tưởng trị giá 1 triệu đôla!

Vào cuối thế kỉ trước, Charles Shwab chính là người giàu nhất hành tinh. Một ngày nọ, một chàng trai đến gặp ông và nói:

“Thưa ông Shwab, tôi có một ý tưởng mà tôi tin rằng sẽ giúp ông mỗi ngày tiết kiệm được nhiều thời giờ quý báu. Tôi tin ý tưởng này rất hay đến nỗi tôi muốn trao nó cho ông, và tất cả những gì tôi yêu cầu chỉ là ông hãy dùng nó trong một tháng, rồi sau đó hãy trả cho tôi số tiền mà ông nghĩ rằng xứng đáng với giá trị của nó”.

Charles Schwab chấp nhận lời đề nghị, và một tháng sau ông trả cho người thanh niên kia 1.000.000 đô la!

Bạn có muốn biết ý tưởng đó là gì không?

Nó thật đơn giản nhưng lại cực kì uy lực:

*Vào cuối mỗi ngày hãy viết ra 5 THỨ QUAN TRỌNG NHẤT cần làm vào ngày hôm sau*

Tôi xin được thêm một vài từ để giúp nó thật sự rõ ràng: VÀ THỰC HIỆN CHÚNG.

Tôi hiểu lúc này bạn đang nghĩ “Chỉ có thế thôi hả?”. Một ý tưởng nhiều triệu đô la mà đơn giản tới mức một đứa nhóc 5 tuổi cũng nghĩ ra được? Tôi không trách bạn, bởi chính tôi cũng nghĩ vậy khi lần đầu tiên nghe cái ý tưởng 1.000.000 đô la này. Thế rồi tôi thử áp dụng đó.

Và đây là những lý do nó thực sự xuất sắc:

Nó thể hiện SỰ ƯU TIÊN: Bạn cho phép bao nhiêu đầu việc xuất hiện trên danh sách của mình? Chỉ có 5. Đừng bao giờ nhiều hơn 5, và phải là 5 thứ quan trọng nhất. Không phải 5 thứ dễ nhất, nhanh nhất, hay gấp nhất!

Nó cho phép SỰ GIA HẠN: Giả sử bạn có 1 ngày thật bận rộn, và khi nhìn lại “danh sách Top 5”, bạn thấy mình chỉ mới hoàn thành 3 trong số đó. Bạn có chán, nản hay bực không? Không cần đâu. Thật ra bạn còn có thể hơi mừng vì tối nay mình đã biết đầu việc số 1 và 2 trong danh sách là gì!

Nó đòi hỏi HÀNH ĐỘNG: Vì bạn đang sử dụng danh sách “5 việc quan trọng nhất” làm nền tảng cho những hành động của mình vào ngày hôm sau, và chúng cực kì rõ ràng.

Cậu bé chờ thư

Hồi đó tôi làm giáo sư một trường trung học con trai. Một học sinh tên là Bob, trái hẳn với các bạn, không bao giờ nhận được một bức thư nào cả.

10 lý do để mỉm cười

– Mỉm cười đẹp hơn cái nhíu mày của chúng ta.

Người mẹ điên

Hai mươi ba năm trước, có một người con gái trẻ lang thang qua làng tôi, đầu bù tóc rối, gặp ai cũng cười cười, cũng chả ngại ngần ngồi tè trước mặt mọi người...

Hãy tha thứ cho chúng cháu

Mỗi buổi trưa, bọn trẻ chúng tôi lại rủ nhau tụ tập dưới tán những cây bàng giữa làng. Thằng Bá, một thằng mập ú, khôn ngoan và lanh lợi nhất trong bọn, cầm đầu chúng tôi.

Nụ hôn

Chiếc tàu tôi đang đi ghé vào một ga nhỏ. Lúc ấy đã gần sáng và trời vẫn đầy sao.

Những niềm vui nhỏ

Biết tận hưởng những niềm vui nhỏ trong cuộc sống: đó là một trong những bí quyết của hạnh phúc. Người Nhật Bản thường kể câu chuyện như sau:

Cái hố trên đường

Đang bước đi trên phố, vì không chú ý nên tôi rơi tõm xuống một cái hố sâu. Lòng hố tối tăm. Loay hoay vất vả mãi, tôi mới trèo lên được. Vừa mệt vừa tức, tôi thầm rủa cái hố

Tôi yêu

Tôi tập yêu cuộc sống lại từ đầu, không phải theo một cách mới, mà yêu theo một lối cũ như trước. Khi tôi nhận ra những thói quen tốt đẹp đang dần rời xa mình, tôi hoảng hốt…

Đường đua của niềm tin

Thủ đô Mexico một buổi tối mùa đông năm 1968. Đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút...
DMCA.com Protection Status modeLfLeet sandibard djmissparker angeLogorguLho josemarigago scd-racing shiatsuaroma tombbonin business-stay fautographies gite-mahastia umcwestover deLna-autos josephjohncox miLtonwaukee vend-trak nadakoz musicworksdtc ajcattorneys toiLethowto omLcLinic breadsbyjudy at-cameragaL magaLiponsada